《瑞鹤仙·向阳看未足》拼音版
宋代:刘澜
瑞鹤仙·向阳看未足-刘澜
向阳看未足。更露立阑干,日高人独。江空佩鸣玉。问烟鬟霞脸,为谁膏沐。情间景淑。嫁东风、无媒自卜。凤台高,贪伴吹笙,惊下九天霜鹄。红蹙。花开不到,杜老溪壮,已公茅屋。山城水国。欢易断,梦难续。记年时马上,人酣花醉,乐奏开元旧曲。夜归来,驾锦漫天,绛纱万烛。
唐代·刘澜的简介
刘澜(公【gōng】元【yuán】?年至一二【èr】七六年),字声源,号让村,天台人【rén】。生年不详卒于宋端宗景炎元年,即公元一二七【qī】六年卒。尝为道士【shì】,还俗。举唐【táng】诗,有所【suǒ】悟【wù】。干谒无所成。澜亦【yì】能词,绝妙【miào】好词中录【lù】存三首。
...〔
► 刘澜的诗(3篇) 〕